Thanh Hà CH

Nói Cùng Anh






Để tưởng nhớ người chồng yêu dấu

Sao dạo này em không còn hay khóc nữa
Có phải vì lòng đã bớt yêu anh ?
Có phải dòng thời gian vô hình chảy quá nhanh ?
Cuốn trôi đi tám ngàn ngày đêm kỷ niệm ?

Ngày anh đi linh hồn em khâm liệm
Gói khối sầu nén chặt tận đáy tim
Anh đi rồi cảnh vật hoá im lìm
Buồn trơ trọi , buồn hắt hiu , buồn cô lẻ

Một mình thẩn thơ trong căn nhà quạnh quẻ
Tưởng dáng xưa còn hiện diện trên đời
Tưởng dáng xưa còn đi đứng nằm ngồi
Còn cười nói trao nhau ngàn yêu dấu

Anh đi rồi đâu còn ai khen thức ăn em nấu  
Đâu còn ai ngắm nhìn trầm trồ chiếc áo mới em vừa mua  
Đâu còn ai nhắc nhở quàng khăn ấm khi trời trở sang mùa
Đâu còn ai săn sóc mỗi lần em đau ốm

Anh đi rồi đâu còn ai ngồi nghe em kể chuyện
Những chuyện vui, chuyện hài ,chuyện kẻ lạ người quen
Đâu còn ai để em trút tiếng khóc lúc muộn phiền
Đâu còn ai để khi giận hờn bắt đền đòi xin lỗi

Dạo sau này em ít lệ rơi mỗi tối
Không phải vì lòng đã bớt yêu anh
Thách thức kim thời gian cứ tíc tắc thật nhanh
Tám ngàn ngày đêm vẫn là tám ngàn lần trống vắng

Những sáng lao xao những chiều tĩnh lặng
Em cố nén sầu tự an ủi trần gian là cõi vô thường
Em cố mĩm cười nhớ lại một thời ta yêu thương
Chờ em anh nhé , chúng mình sẽ tái hồi nơi miên viễn !

Thanh Hà CH

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 1 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Nói Cùng Anh"